Một trong Ngũ Nhạc Danh Sơn lừng lẫy của Trung Quốc, nhìn thôi đã thấy sởn gai óc rồi!
Hoa Sơn là một ngọn núi thuộc đoạn phía Đông dãy núi Tần Lĩnh, phía Nam tỉnh Thiểm Tây, cách thành phố Tây An khoảng 100km về phía Đông. Đây là một trong năm ngọn núi thuộc Ngũ Nhạc Danh Sơn của Trung Quốc, bao gồm Thái Sơn, Hành Sơn, Tung Sơn, Hằng Sơn và Hoa Sơn.
Dù chỉ cao khoảng 2.160m so với mực nước biển, tức vẫn thấp hơn Fansipan ở nước ta, nhưng đường lên núi Hoa Sơn là cả một thử thách đối với những ai thích chinh phục độ cao.
Chất đá ở Hoa Sơn là đá hoa cương với hàng loạt thạch bích dựng ngược cực kỳ ấn tượng. Đường lên Hoa Sơn đầy những vách đá dựng đứng, cheo leo và hết sức nguy hiểm, chỉ cần sẩy chân là nguy hiểm đến tính mạng.
Nhiều đoạn đường chỉ là những thanh gỗ được ghép sơ sài, những hốc đá vừa đủ để đặt chân, thậm chí có đoạn chỉ là những sợi xích to nối giữa hai mỏm đá. Tất cả phụ thuộc vào sự khéo léo và… vận may của người leo.
Cheo leo, hiểm trở và cảm giác cực mạnh là thế nhưng Hoa Sơn chưa bao giờ vắng bóng những du khách tìm đến để tận hưởng cảm giác được đặt chân đến một trong những ngọn núi hùng vĩ, linh thiêng nhất ở Trung Quốc.
Theo nhiều lời kể của những người từng chinh phục Hoa Sơn, giữ kỷ lục leo Hoa Sơn là một người đàn ông tật nguyền hơn 50 tuổi tên He với hơn 3.000 lần chinh phục đỉnh Hoa Sơn.
Người ta kể, sau khi vợ qua đời vì bạo bệnh, ông He một mình nuôi hai con ăn học và cha mẹ già đau ốm. Cái nghèo khó như một định mệnh gắn chặt đời ông He khi ông làm công nhân mỏ than và bị tai nạn lao động mất cánh tay trái.
Cũng từ đó, ông đã chọn cái nghề mà không ai dám chọn để mưu sinh: thồ hàng lên đỉnh Hoa Sơn. Với mỗi chuyến leo núi, ông He phải thồ hơn 60kg hàng cho những người buôn bán trên đỉnh núi.
Những người dân địa phương cho rằng nếu có cuộc “Hoa Sơn luận kiếm” lần thứ tư, chắc hẳn không cần phải thi thố võ nghệ, tài năng mà mọi người sẽ bầu ông He làm người vô địch bởi không chỉ có nghị lực vượt núi, vượt qua nghịch cảnh bản thân, ông He còn là biểu tượng của lòng hiếu thảo vô biên. Với ông, không ngọn núi nào có thể cao hơn đỉnh Thái Sơn của ơn nghĩa sinh thành.